Thursday, January 7, 2010
LÒNG GIÁ BĂNG
Một lòng ở vậy mà thôi
Kẻ ỉ,người ôi,mặc họ mặc người
Con thơ nuôi dạy lớn khôn
Cơ hội chẳng thiếu,nhưng lòng giá băng
Cây Si mong được dời đi
Giăng chi cành rộng,để đời tối đen ?
Đường cong ngần ngại thì hơn
Tháng ngày tiếp nối,đường mình ,mình đi
Anh không sợ chó thật sao ?p:
Nếu lỡ nó cắn...Đừng gào nghe anh,
.......Ta-ao-Tim....
Anh hiểu lòng em đã lạnh tanh
Chó "quặp" anh kêu...em đoạn đành
Để "cẩu" xé tơi cái quần mới
Lòng em "chua đắng "...tựa như chanh
Cây Si dời nơi khác làm gì ?
Không ưa em cứ "chặt" lìa đi
Cành nhánh cây Si .... em cưa khúc
Phơi khô đun nước để ăn Mì
Mặc cho thiên hạ cứ ì ôi
Em thà cô độc... sống trọn đời
Con thơ gắng nuôi cho khôn lớn
Không khéo....Nó vào chốn ăn chơi
.......Lehong.......
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment