Saturday, August 4, 2018

GIÃ TỪ

GIÃ TỪ Em vẫn biết anh chẳng bao giờ trở về trên lối cũ Chỉ mình em vẫn ấp ủ kỷ niệm xưa Không có anh con đường chiều nay bỗng như thừa Dài vô tận em không thể nào đi hết Những đêm buồn em ngắm vầng trăng chênh chếch Gửi lòng mình cùng với ánh trăng khuya Anh ra đi và chẳng hẹn ngày về Em ở lại với nỗi sầu chờ đợi Lại mùa xuân rồi mùa xuân nữa tới Mình vẫn xa - xa quá phải không anh ? Phút giao mùa anh có ngắm bầu trời xanh ? Cùng em ước nguyện cho một ngày mai tương ngộ ? Chiều - vẫn chỉ một mình em dạo phố Phố vắng anh , em bỡ ngỡ giữa đám đông Em vẫn tìm anh , anh có biết không ? Biết đâu ... anh lẫn trong đám người xa lạ ... Mùa xuân này em ra đi và mang theo tất cả Kỷ niệm buồn làm hành lý riêng em Mai lên đường em chẳng dám ước gì thêm Xin gửi lại anh một tình yêu tha thiết ........Sương Sương....... Ngày xưa yêu ngỡ tình ta bất diệt Chuyện chia xa nào biết trước được đâu Anh đi rồi em mang nỗi thương sầu Khi đơn lẻ tìm đâu hình bóng cũ ? Đêm trăng hẹn bị vầng mây che phủ Đôi bạn tình cùng ủ rũ buồn đau Trời trớ trêu gieo những giọt lệ sầu Như báo hiệu duyên đầu nhiều trắc trở ! Tình đang nồng anh đi trong bỡ ngỡ Kể từ đây mình cách trở hai nơi Em chốn nầy anh phương ấy xa xôi Bao xuân rồi sao không về tương ngộ ? Em như kẻ lạc loài trên con phố Phố đông người em khó thể tìm anh Bởi vì anh đang tìm chốn an lành Vui tình mới nên anh đành phụ rãy Đầu xuân nầy em ra đi mãi mãi Vắng em rồi anh khỏi phải bâng khuâng Cùng ai kia sống trọn nghĩa đá vàng Riêng kỷ niệm là hành trang em dấn bước .......Lehong........

No comments:

Post a Comment