ĐÊM MƯA BUỒN
Những giọt mưa buồn hối hả rơi
Màn đêm thấm lạnh chẳng buông rời
Trông hoài chỉ thấy hồn sao rụng
Ngóng mãi không còn cảnh nguyệt chơi
Vạc đã kêu đàn vang ý rải
Gà nhao gọi chủ tiếng ngân dời
Mong thầm tạnh ráo trời yên tĩnh
Để tứ thơ Đường rộn rã khơi.
Mạnh Kỷ TP Vinh.
MỘT MÌNH
Đêm buồn lặng lẽ ngắm mưa rơi
Cảm thấy tâm tư chợt rã rời
Muốn có bạn hiền cùng uống rượu
Và thêm tri kỷ đánh cờ chơi
Nhưng do con vợ hoài ngăn cản
Cũng bởi mấy cha hẹn lại dời
Đành phải một mình ngồi nhấm nháp
Nhìn trông tàu biển sắp ra khơi
LEHONG
No comments:
Post a Comment