THẾ HỆ
Thế hệ đời ta chẳng tuổi xanh
Chưa từng giấc ngủ được yên lành
Bom rơi máu đổ loang rừng núi
Súng nổ thây phơi khắp thị thành
Sáng lội ngang rừng tìm kẻ địch
Đêm nằm cạnh suối ngắm trăng thanh
Hai mươi đã vướng vòng binh lửa
Có đứa chưa yêu đã gãy cành !
Chung Tử.
TRÈO CAO TÉ NẶNG
Hết rồi mộng ước của ngày xanh
Bởi gặp không may chuyện chẳng lành
Cố sông thu mình nơi phố núi
Còn hơn lộ mặt chốn đô thành
Ương hèn trong việc cai trị nước
Bất lực bên ngoài chuyện chính thanh
Cũng tại con người mình yếu kém
Thành ra trượt ngã gió rung cành
LEHONG
No comments:
Post a Comment