Friday, August 31, 2018
KẺ NHÚT NHÁT
KẺ NHÚT NHÁT
Em thơ ngây như thiên thần bé nhỏ
Chợt hiện ra sau tiếng trống tan trường
Nắng cứ hồng trên đôi má dễ thương
Tôi nối gót thử làm chàng hiệp sĩ,
Hiệp sĩ của riêng em rất âm thầm, lặng lẽ
Và chỉ thế thôi, tôi chẳng dám mơ nhiều.
Có người khuyên : Hãy gõ cửa tình yêu !
Ôi sợ lắm, nỡ ưu phiền đang đợi...
Ngày tháng dần trôi, chưa một lần dám nói
Dù chỉ một lời ngắn ngủi buổi sơ khai,
Hai chữ "yêu em" âm thầm tôi giữ lại
Để mối tình câm dần chết ở trong lòng...
.....NHIM CON.....
Bởi nhút nhát tôi ôm tình tuyệt vọng
Nhìn ai kia nay cất buớc theo chồng
Xác pháo hồng đưa tiễn Sáo sang sông
Anh lặng khóc giữa trời đông băng gía
Ngày xưa đó em hồng lên đôi má
Em ngây thơ, xinh xắn quá đi thôi
Tôi âm thầm theo bước em qua đồi
Như bảo vệ một đời hoa xuân sắc
Dù gió mưa trời nắng chang cũng mặc
Vì bóng nàng tôi đã khắc vào tim
Bởi ngại lo nên tôi cứ ưu phiền
Tình yêu đó như trò chơi u tím
Bạn bè bảo "Sao mầy không thể hiện"
Tôi ngại lời sợ biến chuyển đau thương
Để hôm nay ôm bao nỗi chán chường
Em lấy chồng tình tôi vương tròn kiếp
.....LEHONG.....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment