TRÁCH NHẠN
(Ngũ độ thanh)
Gió lượn theo chiều thả não rơi
Hồn trăng lạnh lẽo ngó chân trời
Phai vàng đẩy gục màu thu đẫm
Vãn bạc đua tàn mảng khói vơi
Lối mộng người đi buồn đã khởi
Bờ mi kẻ lại héo đang vời
Sương mờ ám ảnh đòi đêm vội
Trách nhạn không về bỏ nghĩa lơi.
22/08/2018
Đoàn Nam
PHẢI ĐÀNH CHẤP NHẬN
Mùa thu lờ lững lá vàng rơi
Thương nhớ không nguôi kẻ cuối trời
Tình thiếp đong đầy cao chới với
Lòng chàng chất ngất chẳng hề vơi
Thế sao anh lạnh lùng từ chối
Hay tại yêu em chỉ nửa vời ?
Thôi thế đôi mình đành rẽ lối
Chỉ còn chấp nhận để buông lơi
LEHONG
No comments:
Post a Comment