CHƠI VƠI
Mê lòng thuở mới chạm tình anh
Tưởng những từ nay khó đoạn đành
Mộng nhuyễn chân trời tươi sắc đỏ
Mơ nghiền mảnh đất đẹp nhà tranh
Lầu cao ngất ngưởng lừa canh bạc
Viễn cảnh trầm kha rối sợi mành
Cắt bỏ thân sầu danh bội nghĩa
Theo phường hổ dạ vấy tà manh.
NVT
29/48
HẠNH PHÚC MONG MANH
Em khổ từ ngày gặp gỡ anh
Yêu nhau sao ai nỡ cam đành
Bởi đang êm ấm trong nhà lớn
Nay phải sống nghèo ở mái tranh
Ngày đó tình yêu mình gắn bó
Bây giờ duyên số tựa tơ mành
Ai xui hai đứa ta hờn giận
Khiến chuyện sum vầy quá mỏng manh
LEHONG
No comments:
Post a Comment