Hương đêm rón rén mở hồn thơ
Dẫn dắt đôi ta đến cõi hờ
Đợi nhỏ nguôi xong chùm ngớ ngẩn
Chờ anh giãi nốt mớ ngu ngơ
Sai chân nẻo đến thành nghiêng ngả
Trật bước đường đi bỗng dại khờ
Thất thểu vần như tìm mộng ảo
Cung buồn điệu lạc giữa vu vơ
.....Mỹ Linh.....
Mộng tưởng
Tình yêu tôi gói trọn trong thơ
Em nhận nhưng sao lại hững hờ
Gặp mặt, em giả đò hổng biết
Hỏi thăm, nàng lặng lẽ làm ngơ
Bình thường đâu óc thừa khôn khéo
Gặp chuyện tâm tư bỗng hóa khờ
Chẳng nhẻ vì yêu tôi mộng tưởng
Trong đầu mang ý tưởng vu vơ ?
.....Lehong......
No comments:
Post a Comment