ĂN NĂN...
Mỏng manh sương bám trên cành
Bạc như mây trắng cũng giành bay cao
Xa thì...ừ đã xa nhau
Bỗng dưng nuối tiếc không rào thủy chung
Cầm bằng lối mộng không cùng
Thả con cá cạn ra vùng biển khơi
Để rồi buông lưới chờ thời
Thử xem vớt được những lời ăn năn!!!
.....VĩnhKim.....
Thả cá bắt lại khó khăn
Nhưng khi quyết bỏ, chẳng cần thì thôi
Có tiếc cá cũng thả rồi
Bây giờ thì cá biển khơi vẫy vùng
Cũng như hai chữ thủy chung
Người ta không trọn ta gìn giữ chi !
Thì thôi chớ luyến lưu gì
Ăn năn đã muộn, người đi _Đi rồi
.....Lehong.....
No comments:
Post a Comment