NỖI NHỚ LUỒN
[Ngũ độ]
Lặng lẽ ngoài hiên phả sắc buồn
Chao lòng xám trĩu giọt đời tuôn
Từ lên cõi phố xa vườn ruộng
Có lẽ vành tim vợi nẻo nguồn
Vọng buổi dưa cà vui chén muỗng
Thương chiều nắng lửa dọi triền khuôn
Mà nghe giữa dạ hoài mong muốn
Vẳng điệu tình quê nỗi nhớ luồn
HANSY
BỎ VỀ LUÔN
Vì đâu người ấy quá đau buồn
Đôi mắt đầm đìa đẫm lệ tuôn
Có lẻ xa quê nàng chẳng chuộng
Hay vì mến mẹ thích về nguồn?
Anh chồng sái ý làm điều chướng
Cô vợ yêu cầu phải đúng khuôn
Hai đứa kết hôn khi tuổi muộn
Bây giờ giận dỗi bỏ về luôn
LEHONG
No comments:
Post a Comment