Friday, June 29, 2018

ĐEM THƠ RAO BÁN

ĐEM THƠ RAO BÁN Chanh vốn muốn lui về ở ẩn Lo băm bèo nuôi nấng đàn heo Bởi xưa cha mẹ Chanh nghèo Học bao nhiêu chữ hòng theo với đời Ai mà ngờ có người cắc cớ Mang thơ Chanh bán phố chợ xa Dựng lều - đăng bảng - phát loa Rêu rao Chanh - kẻ trăng hoa...ôi dào ! Đê - đê - rờ - đê đâu hiểu thấu Đứng bên lề bêu xấu thanh danh Vết nhơ người quệt sao đành Lehong hể hả - thân Chanh còn gì ? Mặt đối mặt muốn chi - lời cạn Chanh dù thua cũng đáng - không than Đừng mang ách đặt giữa đàng Mong Chanh xẩy bước quáng quàng đổ nghiêng Xưa Lehong láo liên đôi mắt Đảo vườn chanh muốn vặt trơ cành Không xong , tự ý lui quân Bây giờ dẫn bạn về mần thịt Chanh ??? .........Hoa Chanh....... Thơ của Hồng cạn nguồn hoàn cảnh Đâu có ngờ gặp cảnh trớ trêu Biết mình tựa cái thân diều Dây tơ đã đứt tiêu điều xác thân ! Cũng hay Chanh lui về qui ẩn Hồng nào đâu dám giận, dám hờn Chỉ vì cảm thấy cô đơn Đem thơ ra đọc đở buồn mà thôi ! Hồng đâu dè mình gây nên tội Lại khai đường mở lối người trêu Chớ Hồng nào có gọi kêu Chỉ họ hứng chí _ Ai liều nhờ tay !? Thấy Hồng thua thế nên họ khoái Nên họ tìm cách ngoáy cho sâu Lệ Hồng lại chuốc thêm sầu Chắc là không sống được bao nhiêu ngày ! Lỡ một lần Chanh kia định hái Có ngờ đâu lại bị gai đâm Mong Chanh chớ có hiểu lầm Nước Chanh chưa uống, xác Chanh vẫn còn .....LEHONG....

No comments:

Post a Comment