Friday, June 1, 2018
MỘT KIẾP HOA
MỘT KIẾP HOA
NẾU có một lần em đây hờn dỗi
Ai là người gây nên tội cùng em ?
ĐÃ làm em thao thức suốt canh đêm
TỪNG nhỏ lệ âm thầm bên gối chiếc
NHẶT cánh phượng, em bồi hồi thương tiếc
HOA rũ tàn bởi nghiệt ngã gió dông
THẤY tủi thân cho phận gái có chồng
BUỒN duyên kiếp do bạn lòng vong phụ !
CẢM mến ai, không nghe lời khuyên nhù
THÔNG thả chơi, bị quyến rũ chào mời
ĐƯỢC thỏa lòng người vội vã bỏ rơi
NỖI đau khổ muôn đời lên tâm khảm
VẮNG gia đình để Mẹ cha lo lắng
XA quê hương lòng cay đắng xót xa
NGƯỜI hỡi người có thông cảm cho ta
THƯƠNG đời hoa sớm phai tàn hương sắc
MÀU hồng thắm một thời anh yêu nhất
HOA mười giờ mãi ghi khắc vào tim
PHƯỢNG đâu rồi anh khao khát đi tìm
THẮM lòng anh một nỗi niềm nhung nhớ !
NHƯ phút ban đầu, gặp nhau ta bở ngỡ
MÁU tuần hoàn như trắc trở lưu thông
CON người ai không có phút xao lòng
TIM khắc khoải chờ mong lời tha thiết
MỖI khi yêu nấu nung bầu nhiệt huyết
LẦN nầy về anh thưa thiệt Mẹ, cha
HÈ năm nay Ba, mẹ sẽ sang nhà
THÊM Dì hai làm bà Mai dẩn lối
KỶ vật xưa giữ gìn như nhắc nhớ
NIỆM ý lòng bỡi hai chữ nợ duyên
Vững tin yêu xóa bỏ những ưu phiền
Đặt hạnh phúc ưu tiên trong cuộc sống
NGƯỜI bên anh có đâu là ảo mộng
XƯA một thời ta mong ngóng trông chờ
BIẾT em rồi anh ra ngẩ vào ngơ
ĐÂU ngờ được bây giờ em là vợ !
MÀ Đường tình luôn chông gai trắc trở
TÌM Gặp nhau cứ ngỡ em hững hờ
Đâu ngờ là tình đẹp tựa bài thơ
Ta ước thệ thành tình chồng nghĩa vợ
LEHONG
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment