KHÓ ĐỘNG LÒNG
Có lẽ ngàn xưa sợi chỉ hồng
Bất ngờ bão táp cuốn trôi sông
Khiến hoài da diết ôm duyên phận
Để mãi chơi vơi lạc giữa dòng
Chiếc bóng thời gian chuyển kiếp trần
Dư âm kỷ niệm ẩn hồn trong
Dẫu cho bướm lượn, ong lờ lững
Hoa thắm vườn xuân khó động lòng.
13/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
NƯỚC ĐỤC TRONG
Thương em má phấn lại môi hồng
Đón khách qua đò ở bến sông
Lờ lững lục bình theo sóng nước
Lênh đênh thuyền nhỏ lướt theo dòng
Ngăn đôi cũng bởi hai nguồn chảy
Tách biệt là vi nước đục, trong
Duyên nợ chúng mình nào có khác
Khiến cho hai đứa phải đau lòng
LEHONG
No comments:
Post a Comment