BUỔI HẸN THUỞ NGHÈO
Lâng lâng dào dạt đợi trăng lên
Võng, ghế ngửa lâu hổng có bền
Bước tới, đi lui, lòng rộn rã
Vô nhìn, ra ngóng nhịp liên miên
Cũng rồi ráng tắt… ửng đèn đêm
Chẳng bận tiền khô… nghẹn nỗi niềm
Cút kít xe cùi thì cứ mặc
Miễn sao còn sức chở hai tim.
15/6/2018
Nguyễn Thành Sáng
TÊ TÁI CON TIM
Anh chờ em hứa lại chưa lên
Không lẽ tình ta chẳng vững bền?
Cứ ngỡ ngồi đây trong phút chốc
Ai ngờ đứng chổ đó triền miên
Hình dung lúc gặp nàng vui vẻ
Tưởng tương thấy nhau sẽ nở niềm
Chả hiểu vì sao người nóng giận
Khiến mình tê tái cả con tim
LEHONG
No comments:
Post a Comment