ĐỜI GIÔNG TỐ
Hoa thu tàn tạ rụng bên đồi
Tình đã ra đi luống ngậm ngùi
Nguyệt khuyết nao nùng đời nước cuốn
Trăng tàn cô quạnh kiếp bèo trôi
Muôn trùng cách trở sầu sông cạn
Vạn dặm chia lìa hận biển khơi
Giông tố phũ phàng duyên héo úa
Lạnh lùng sương gió biệt đôi nơi.
....BÙI ĐỨC THỊNH....24/3/2014
CHẲNG CÙNG NƠI
Chiếc lá chiều thu rụng xuống đồi
Lòng sao cảm thấy quá bùi ngùi
Thương anh có kiếp đời lang bạt
Xót kẻ vô phần số nổi trôi
Chẳng được an lành nơi đất Mẹ
Nhưng nay bình lặng chốn quê người
Rồi đây xứ lạ ta chung sống
Cùng một Tiểu bang lại khác nơi
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment