GÓC PHỐ BUỒN
Tôi đứng bên bờ ảo mộng này
Giữa đêm trầm lắng gió ngừng bay
Nửa vầng trăng khuyết rơi trên tóc
Vài giọt sương đầy rớt xuống tay
Để mắt ngả nghiêng cùng nỗi nhớ
Cho hồn chìm đắm với men cay
Đèn khuya soi bóng con đường cũ
Và góc phố buồn chẳng đổi thay…!
....dp....
CHỚ TRÁCH CHI NGƯỜI
Chờ mong chi nữa ở nơi này
Khi Sáo sổ lồng cất cánh bay
Chẳng nói đôi lời khi tiễn biết
Không câu hẹn ước lúc chia tay
Tình yêu đã trót mang sầu hận
Duyên số cam đành nhận đắng cay
Chớ trách khi người ta phản bội
Vì đời trắng đổi đến đen thay
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment