Friday, January 13, 2012

THƯƠNG KIỂNG NHỚ QUÊ THÌ VỀ

Chào Thu Bồn nhé sông quê
Bốn mươi năm có ngày về là vui
Tường Linh


Cắm sào ngủ với trăng rừng
Dưới chân Hòn Kẽm Ðá Dừng mờ sương
Nhớ ai gà giục canh trường
Chim kêu vượn hú trên sườn non cao

Một đời – Nửa giấc chiêm bao
Bắt chân chữ ngũ nằm thao thức buồn
Gío lên nước ngược về nguồn
Nghe con cá đớp trăng suông mạn thuyền.

Mấy ai giữ vẹn lời nguyền
Núi mòn sông cạn còn duyên lở bồi
Người về như áng mây trôi
Góp cơn mưa nhỏ thành trời bão giông.

Xa quê năm mươi năm ròng
Tuổi xuân chết đuối giữa dòng u mê
Mẹ cha đâu nữa mà về
Nỗi lòng thương kiểng nhớ quê dùng dằng.*

4-2000

....PHAN ĐẮC LỮ....

TẠ TỪ

Thương quê nhớ cảnh bâng khuâng
Cha mẹ mất sớm dùng dằng chưa đi
Đông Tây hai ngã phân kỳ
Năm mươi năm trót từ ly đôi đường

Từ khi cách biệt người thương
Lâu ngày khó giữ lời nguyền thủy chung
Do Trời gây cảnh bão giông
Thuyền tình chao đão nên lòng đổi thay

Năm mươi năm giấc mộng dài
Lời thề trót lỡ trách ai hỡi người ?
Thì thôi trót đã nửa đời
Tháng năm xuôi ngược xa xôi lối về

Tuổi xuân chìm đắm u mê
Đến nay thân đã cận kề huyệt sâu
Hòn Kẽm, Đá Dừng xin chào
Chim kêu vựon hú sườn cao tạ từ

........Lehong........

No comments:

Post a Comment