Tuesday, January 31, 2012

MỘT KIẾP NGƯỜI

Sống thế gian nầy nhỏ phải chơi
Sinh rồi tự diệt lúc già đời
Buồn vui khóc đó rồi quên hết
Ghét hận thù kia chỉ một thời

Có nắng cùng mưa mang sự sống
Và giông với bão mượn mặt trời
Trăm năm hết kiếp rồi nằm xuống
Cát bụi chôn vùi mới nghỉ ngơi

.....Cá Mặn.....

BỤI ĐỜI

Trẻ già lớn bé phải ăn chơi
Cõi tạm trần gian cứ bụi đời
Chớ ngại tiếng đời cười một thuở
Đừng nghe thiên hạ khóc chờ thời
Làm trai gian khó đừng than số
Phận gái truân chuyên chẳng trách trời
Xứng mặt giang hồ thân tứ xứ
Không tiền không bạc chẳng cơ ngơi

.....LEHONG.....

No comments:

Post a Comment