Monday, November 5, 2018

TÍM BUỒN

TÍM BUỒN Chiều nhạt nắng dòng sông buồn lặng lẽ Lục bình trôi tím ngắt cả không gian Con đò chiều trên bến nước mơ màng Bao hoài niệm dần trôi vào dĩ vãng Màu tím xưa vẫn hoài theo năm tháng Con chim buồn lẻ bạn một chiều mưa Bản tình ca ai hát thật say sưa Như đọng lại dấu yêu ngày xưa cũ ... Tâm sự buồn đã bao đêm ấp ủ Biết cùng ai chia sẻ những nỗi niềm Nhớ nhung nào đan kín cả buồng tim Chiều rơi chậm như nỗi buồn cô đọng Cơn gió chiều lả lơi cùng đợt sóng Đò về đâu để bến vắng cô liêu Kỷ niệm xưa như sống lại trong chiều Nghe nuối tiếc màu tím buồn dĩ vãng ... ! .........Sương Sương....... Chiều thu buồn trên dòng sông phẳng lặng Chiếc đò xưa nay thiếu vắng một người Vẫn lững lờ mấy nhánh lục bình trôi Tím hồn tôi với khung trời kỷ niệm Giọng ai ca khiến lòng tôi xao xuyến Nhớ hôm nào trên một chuyến đò đưa Tôi gặp người rồi tình bén duyên ưa Tình kết nụ khi đò vừa ghé bến Tôi cùng anh gặp nhau trên chổ hẹn Bởi lần đầu e thẹn quá đi thôi Hương tình yêu như còn đọng bờ môi Với mông mơ và bao lời thệ ước Nay hạ về dế tỉ tê mấy lượt Phương trổ bông báo trước lúc bãi trường Vẫn nơi nầy tôi đợi mãi người thương Nay bởi vui anh quên đường lạc lối ? Chỉ còn tôi mang u buồn một cõi Vì ai kia đã gian dối lọc lừa Còn đây chăng một chút kỷ niệm thừa Chiếc đò cũ dầm mưa trong chiều tím ........LEHONG.........

No comments:

Post a Comment