Gió khẽ lay cành khiến lá rơi
Làm cho hai đứa biệt phương trời
Vì mây ủ xám mơ nào đến
Bởi nắng ươm vàng mộng thể vơi
Vắng bạn buồn hiu sầu lệ ướt
Xa anh héo úa biến môi cười
Ai làm cách trở tình đôi lứa
Gác nhỏ đèn khuya lại nhớ người
Vancali 96
NHỚ MÃI TÊN NGƯỜI
Chiều thu bảng lảng lá vàng rơi
Thương nhớ người yêu ở cuối trời
Kỷ niệm hằn sâu không thể mất
Bóng hình ghi tạc chẳng hề vơi
Tiễn đưa giọt lệ tràn mi mắt
Sum họp môi son nở nụ cười
Hoàn cảnh khiến xui mình cách trở
Nhưng luôn thầm gọi mãi tên người
LEHONG
No comments:
Post a Comment