Wednesday, December 26, 2018
ĐỪNG MONG GÌ GẶP LẠI
Cuộc đời nầy đừng mong gì gặp lại nhau
Bởi em đã chọn trao nguời yêu mới
Nghĩa ái ân còn chi đâu em hỡi...
Nên bây giờ ai lổi củng vậy mà thôi...
Lối cung tơ đã cắt đứt từ đây rồi...
Anh xin trã nụ cuời từ dạo ấy
Và tình thu trong men lòng hờn cháy ...
Thiêu đốt tim mình cho mãi mãi xa nhau...
Suốt kiếp nầy em sẽ hết buồn đau...
Và xoá sạch những trao nhau tình thu viễn
Thân Lữ Khách không đủ tiền nên tiễn...
Một tình yêu bất biến nảo tâm lòng ...
Cuộc tình nầy cách trở bởi gai chông
Đuợc vót sẵn trong cỏi lòng em đó
Đã có anh sao vẫn còn trăng gió ...
Nên tình mình mới vò vỏ chia tay ...
>>>>>Cô Ðơn>>>>>
BỞI ANH VÔ TÌNH
Nhưng tình thật em nào đâu phụ rảy ?
Yêu anh rồi em nguyện mãi ngàn sau
Dù thời gian làm hương sắc nhạt màu
Nhưng tình yêu anh, trước sau không thay đổi
Nguyên do nào đã khiến anh hờn dỗi
Nghi cho em lòng thay đổi trắng đen ?
Có được trăng đã vội vã quên đèn
Đã soi giúp trong những đêm cô tịch ?
Em nguyện lòng yêu anh dù ngàn kiếp
Cung đàn xưa chẳng đổi nhịp ái ân
Thì lẻ nào chúng mình lại cách ngăn
Lại oán trách thở than vì định số ?
Hay đôi mình có duyên mà không nợ
Nên mộng đầu sớm dang dở, gai chông ?
Trong tim em leo lét ánh lửa hồng
Đang chờ anh khơi lên nguồn mạch sống !
Anh nói chi những lời nghe tuyệt vọng
Nghe đắng cay rĩ máu trái tim hồng
Bởi vô tình anh xuyên ngọn gai chông
Tận sâu vào cõi lòng người Trinh nữ
LEHONG
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment