Sunday, January 12, 2014

CHÁN

CHÁN Thấy chán cuộc đời tới tận xương Quanh đi quẩn lại đã cùng đường Bàn chân lãng bạc mòn năm tháng Mái tóc tang bồng mỏi khói sương Trước mắt thiên thu miền bất định Sau lưng vạn cỗ cõi vô thường Đất trời cũng chì là như thế Đâu có gì mà phải vấn vương…! dp SỐ MỆNH AN BÀY Thân hình trần trụi chỉ còn xương Đôi mắt mù đui chẳng thấy đường Cô độc một mình trong bóng tối Lẽ loi chiếc bóng dưới màn sương Người nghèo sống khổ là như vậy Kẻ giàu sung sướng ắc chuyện thường Số mệnh an bày Trời đã định Gian nan suốt kiếp mãi còn vương .....LEHONG.....

No comments:

Post a Comment