Ngỡ
Nửa vầng trăng khuyết nửa vầng thơ
Vẫn đó từng canh đứng thẩn thờ
Cố muốn cho tròn sinh lạc lõng
Càng mong được trọn hóa lu mờ
Do lầm chỗ đến tình ngang trái
Bởi lạc đường về mộng xác xơ
Lá rụng mùa thu mà cứ ngỡ
Em về nhẹ bước vọng đêm mơ.
LPT
CẢNH CŨ
(Họa loạn vận)
Nghe tiếng ai đàn cạnh suối mơ
Lòng tôi chợt thấy quá ơ thờ
Không còn hứng thú tìm người hát
Chẳng chút khơi lòng sáng tác thơ
Có lẻ hôm nay mây phủ kín
Cho nên bóng Nguyệt bị lu mờ
Nhìn trông chốn cũ lòng buồn tủi
Bởi cảnh hoang tàn lại xác xơ
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment