Monday, October 8, 2012
HÌNH NHƯ
HÌNH NHƯ
Hình như trăn trở lại kêu than
Lúc ánh trăng treo đỉnh núi ngàn
Sương dẫm tình chung buồn phận gái
Bến mờ nghĩa cả tủi hồng nhan
Giỏi giang mới nghĩ duyên là bại
Tự mãn nên quên nợ hoá gàn
Giấc nửa đêm rồi ngẫm ngợi
Phải chăng yêu nhớ chẳng cho bàn?
tonnuthihanh
ĐƠN CÔI
Giữa mộng sao nghe tiếng thở than
Niềm xa xót ấy vọng mây ngàn
Tầng không ngóng đợi hoài hương lửa
Cánh gió mong chờ lụn sắc nhan
Lao lác hồn chao yêu trở dại
Lơ mơ tâm loạn nhớ nên gàn
Một mình thơ thẩn sầu canh vắng
Chốn ấy người ơi có luận bàn
HANSY
LỤY TÌNH
Mặn, nồng, cay, đắng chẳng hề than
Dẫu nỗi đau thương đến ngút ngàn
Dù đã làm hao gầy thể xác
Hay là hủy hoại cả dung nhan
Do vì quá nhớ thành người dại
Cũng bởi cuồng yêu hóa kẻ gàn
Thiên hạ mặc tình mà chĩa chọc
Không cần đếm xỉa, chẳng thèm bàn
.....LEHONG.....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment