Đời Lang Bạt
Nay chiều nỗi nhớ bỗng dài thêm
Lá úa thu rơi ngập trước thềm
Từng giọt nắng tà buông lặng lẽ
Mấy cơn gió thoảng trổi êm đềm
Chợt nghe khóe mắt cay mờ nhạt
Bỗng thấy bờ môi mặn ướt mềm
Ngẫm xót đời mình như cánh nhạn
Phương trời lang bạt lệ tàn đêm.
LPT
BÊN NHAU
(Họa loạn vận)
Cảnh cũ gợi lòng thương nhớ thêm
Nào quên ngày tháng sống êm đềm
Bên em ta thấy mình rung cảm
Cạnh tớ thân nàng tựa yếu mềm
Hò hẹn khi trăng lên đỉnh núi
Chia tay lúc Nguyệt chếch qua thềm
Gần nhau ước vọng cùng bày tỏ
Tâm sự vơi đầy suốt cả đêm
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment