Saturday, October 20, 2012
CỒN NHÀ HỒ
CỒN NHÀ HỒ
Bãi thấp ,cồn cao cát trắng phau,
Dấu chân thiên cổ nay còn đâu.
Hình khe uốn lượn hay rồng phục
Thế núi uy linh phải hổ chầu.
Một thưở cha ông cày biển gió
Bây giờ sương lạnh ngó trăng thâu.
Bể dâu nhớ buổi người khai đất,
Sư thật nhìn lâu dạ mới đau.
Cố Nhân Hồ Hoàng Tạo
CỒN HOANG
Cồn Hồ cát trắng nắng phau phau
Tên cũ còn người sống ở đâu ?
Rồng đã vù khơi không chịu phục
Hổ đà móc cốt hết ngồi chầu
Hoài công lấn biển cho cò ỉa
Phí sức tạo đồng để kẻ thâu
Nửa thế kỷ còn nguyên đất chết
Quê nghèo dân đói ngẫm càng đau !
Hồ văn Thiện
VẪN SẦU ĐAU
Bà già tóc trắng tựa như phau
Lưu lạc quê người sống ở đâu ?
Bất hiếu thằng Hai không phụng dưỡng
Vô nhân đứa Út chẳng ngồi chầu
Cửa nhà tạo dựng đem cầm thế
Tiền bạc dụm dành bị tóm thâu
Nên phải lang thang tìm chổ ngụ
Tuổi đời tám chục vẫn sầu đau !
.....HONGLE.....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment