KHỔ
Cái số sinh ra phải chịu cày
Đêm ngày hùng hục khổ thân thay
Vợ nhằn con bấu không yên dạ
Rượu gọi thơ mời chịu bó tay
Đàm đạo bút nghiên xin nán lại
Bón chăm vườn tược phải lo ngay
Lưng còng bụng trống đời tiu ngiủ
Bả hét ước gì có cánh bay!
Thanh Huy
NHỚ THỜI TUỔI TRẺ
Thân tôi như ngựa cởi trâu cày
Vất vả đêm ngày thật khổ thay
Buổi sáng chén cơm chiên lót dạ
Lúc chiều khoanh bánh tét cầm tay
Giấc trưa công rảnh chưa nằm nghỉ
Giữa tối việc cần phải chạy ngay
Bỗng chợt nhớ về thời tuổi trẻ
Mênh mông đồng ruộng thả diều bay
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment