Tuesday, October 23, 2012

ĐI

ĐI Rảo bước mà đi chớ phải mời Một ngày đôi lượt, bạn mình ơi Mắt trông về trước thân thong thả Tay nhẹ buông xuôi trí thảnh thơi Rèn sức dẻo dai không ngã quỵ Trau tâm vững chãi chẳng xoay dời Đường xa chẳng ngại cơn mưa nắng Lữ khách cùng nhau gởi nụ cười .....THIEN MINH..... BỎ CHẠY Nghe trong hồn vẳng tiếng thơ mời Là viết vội ngay nữ sĩ ơi Bỗng chẳng nối thêm câu tứ nữa Bởi không họa nổi ý vần "thơi" Ước mong đành đoạn nên ngừng lại Ham muốn có khi phải chuyển dời Gặp tử vận kia sao quá khó Vò tai bứt tóc, toét môi cười. .....DOLANPHUONG..... KẺ HÀM HỒ Anh nhanh chân đến chớ chờ mời Tiệc đãi coi mòi lớn bạn ơi ! Ăn phải từ từ đừng hấp tấp Nhậu thì xã láng cứ thơi thơi Chén cho đầy bụng đi không nỗi Uống xĩn tới khi chẳng thể dời Khách khứa nhìn ta mà lé mắt Mặc cho thiên hạ mím môi cười .....HONGLE.....

No comments:

Post a Comment