Sương giăng bên đời !
Mưa bay còn mãi ở ngoài trời
Lạc lõng bên thềm chiếc lá rơi
Mà bão trong lòng sao chẳng ngớt
Nên sầu nhân thế cũng chưa ngơi
Cánh hoa nhạt sắc vừa rơi rụng
Tình cũ dư hương để rã rời
Nhớ nắng vàng phai mà thổn thức
Bởi sương giăng tím ở bên đời .!
.....Tphạm.....
ĐỜI NGƯỜI
Bởi ở trần gian chẳng cõi trời
Nên nhìn chiếc lá úa vàng rơi
Thương mình cái xác già cằn cỗi
Tiếc bạn tấm thân sớm nghỉ ngơi
Chắc hẳn bộ xương nay đã mục
E rằng da thịt cũng bời rời
Con người cát bụi hoàn về thổ
Thế kỷ trăm năm một cuộc đời
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment