HOÀNG HÔN
Hiu hắt tà dương khuất nhạt nhòa
Từng chiều chết lịm áng mây qua
Rừng xa nắng nhạt mòn chân khách
Núi thẳm sương mù lạc bước ta.
Lá rụng lìa cây sầu tịch mịch…
Chim bay rã cánh nhớ phôi pha…
Đêm buồn thấm lạnh hồn cô lữ
Nghe bước phong trần nặng xót xa.
Nguyên Anh
LẤY CHỒNG XA
Tình xưa đã sớm vội phai nhòa
Đau khổ, muộn phiền chỉ thoáng qua
Kỷ niệm giờ hồn không vướng bận
Ước mơ nay chẳng giữ chân ta
Yêu em với tấm lòng chân thật
Thương bậu thiệt lời nào chế pha
Nhưng bởi em tham sang phụ khó
Bỏ tôi đi lấy kẻ phương xa
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment