NGƯỜI ĐI
Vương vấn làm gì dòng lệ hỡi
Luyến lưu chi nữa khối tình ơi
Trăm năm thế đó phù du vậy
Một kiếp dường như cát bụi rồi
Cứ ngỡ vườn xưa cơn gió thoảng
Nào ngờ chốn cũ áng mây trôi
Em đi trong nắng thu màu nhớ
Bỏ lại sau lưng mộng ước đời.
Nguyễn Văn Tỷ
KHÓ MONG SUM HỌP
Khổ tâm thiếp lắm đó người hỡi
Chia cách đau lòng lắm bậu ơi
Cứ ngỡ duyên tình luôn gắn bó
Ngờ đâu ân nghĩa đã phai rồi
Bao nhiêu hi vọng theo mây cuộn
Một chút ước ao thoảng nước trôi
Dang dở đành thôi ta vĩnh biệt
Khó mong sum họp dựng xây đời
.....HONGLE.....
No comments:
Post a Comment