Lời thân phận
bồng nghe gió thét buổi về đông
áo rét đơi côi xót cõi lòng
một mảnh chơ vơ đời vắng lạnh
ngàn cơn bụi cát xoá hoàng hôn
lầm lũi thân đơn nguồn cơn xiết
hiu hắt cây khô buốt tận cùng
có phài người về tìm nửa mảnh
cho đời dâu bể bớt hư không ...
vad
CÓ NHỚ KHÔNG ?
Gió lạnh thổi về lúc chớm đông
Khiến em tê tái cả gan lòng
Mai nầy anh ấy đi coi mắt
Mốt nọ chàng ta sẽ kết hôn
Có biết tim tôi đau hết sức
Rằng hay dạ thiếp khổ vô cùng
Ngày xưa ai hứa chung muôn kiếp
Ước thệ năm nào có nhớ không ?
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment