NHỚ
Tôi đi giữa lạ buồn hiu hắt
Nhớ cảnh đồng quê ruộng ngút ngàn
Nhớ bạn nhớ bè chơi lối xóm
Nhớ mâm nhớ cỗ đãi thôn làng
Nhớ em cày cuốc luôn hăm hở
Nhớ chị gánh gồng chẳng thở than
Nhớ phận tí tôi nằm lót tã
Nghe lời ru mẹ miệng cười khan
Thanh Huy
OAN ÁN
Cuộc sống đời tôi sao héo hắt
Túi quần không có đến ba ngàn
Ở tù cải tạo giam trong khám
Thả lỏng tập trung ở tại làng
Tội lỗi nên cam phần cực khổ ?
Sai lầm gánh lấy sự lầm than ?
Thật ra tớ loại người lương thiện
Oan án kêu trời cổ họng khan
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment