Vấn Vương
Một sợi tơ lòng cứ mãi vương
Ân tình áo mỏng biết đâu lường
Thu rơi giọt thảm phai màu thắm
Hạ rớt châu sầu nhạt cánh hương
Gió thoảng buồn lan từng nỗi nhớ
Sương sa lệ vỡ một trời thương
Còn đâu những buổi chiều ngây ngất
Ta đứng giang đầu đợi khúc Tương
CaiBang
VẪN CÒN NỢ EM
Dù em phụ rẫy nợ còn vương
Bạc bẽo như vôi dạ khó lường
Ai nói tình ta hoài khắng khít
Ngàn năm ân ái vẫn nồng hương
Thế rồi dứt bỏ không lưu luyến
Bởi vậy xa lìa chẳng tiếc thương
Chỉ có mình tôi buồn khắc khoải
Bên nầy Giang Vĩ nhớ sông Tương
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment