Tựa Giọt Sương Đêm
Biết tỏ cùng ai những nỗi niềm
Bởi sầu cứ mãi chất chồng thêm
Buồn dâng dạ thắt khi từng tối
Nhớ vọng lòng đau mỗi lúc đêm
Lối cũ còn vương hương tóc rối
Đường xưa vẫn đọng ánh môi mềm
Nhưng hình bóng ấy đà phai nhạt
Tựa gió sương khuya phủ trước thềm.
LPT
LẪN TRÁNH
Lòng riêng chất chứa những ưu niềm
Nặng gánh tương tư cứ chất thêm
Trong dạ bồn chồn khi bóng tối
Nơi hồn lo lắng lúc về đêm
Không quên làn mắt đầy tình tứ
Vẫn nhớ nụ hôn chứa ngọt mềm
Gặp mặt nhưng nàng như lẫn tránh
Vội vàng nghiêng nón bước qua thềm
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment