PHẢI CHĂNG ?
Vẫn biết dòng đời cảnh hợp tan
Lửa hương mới đượm có mau tàn?
Nên lóng khó dấu niềm u uẩn
Để giấc khôn cầm tiếng thở than
Mượn chữ ngăn sầu,sầu chảy xiết
Nhờ mây cản nhó,nhớ dâng tràn
Phải chăng ngưới ấy còn xa thẳm
Mà mỗi đêm về lệ chứa chan !
Nha Uyen
ĐÂU NGỜ
Đâu ngờ duyên thắm lại ly tan
Hương sắc chưa phai vội úa tàn
Kẻ ở mím môi ngăn tiếng khóc
Người đi bịt miệng giấu lời than
Tình tôi chẳng khác chi dòng thác
Mà nước dâng cao đã chảy tràn
Ta cố chận ngăn nguồn lệ thảm
Nhưng rồi nước mắt cũng dầm chan
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment