Ngẫm Phận Mình
Trông ai ngẫm lại xót cho mình
Một kẻ lỡ thời lại kém minh
Cái số không tròn duyên nhạt nhẽo
Cuộc đời chẳng vẹn mộng linh tinh
Bao lần thế sự tranh cùng hổ
Mấy bận văn chương luận với kình
Ngoặc nỗi trần ai nhiều bể khổ
Nên hoài lận đận kiếp nhân sinh.
LPT
MÃI LÀ HỌC TRÒ
Thầm nghĩ cho thân tủi phận mình
Trời sinh trí óc thiếu thông minh
Tay chân chậm chạp người lùn thấp
Tâm trí ngu đần mắt kém tinh
Bởi vậy tranh tài nào dám đấu
Thế nên thử sức sợ so kình
Thi hoài trượt mãi ôi ngao ngán
Đầu bạc,da nhăn vẫn học sinh
......LEHONG......
No comments:
Post a Comment