DẤU YÊU
Anh về chốn đó, nhớ thương nhiều.
Ngày tháng lặng trôi, với quạnh hiu.
Lối phố mênh mang cây lá đổ.
Ngõ đường man mác gió mưa xiêu.
Tâm tư gởi lại tình lưu vết.
Trầm tích hằn sâu nghĩa bện điều.
Con nước xuôi qua bờ bến lạ,
Giữ hoài hình bóng, chẳng phai yêu.
nguyênhoang
2012
CHẲNG PHẢI YÊU
Tội nghiệp thân tôi khổ quá nhiều
Giam mình trong gác vắng đìu hiu
Mái tranh vách đất nay xơ xác
Cột gỗ giường tre đã vẹo xiêu
Chốn đó còn ghi bao vết tích
Nơi đây vẫn gợi lại trăm điều
Vì tin nên bị người lừa dối
Kẻ ấy vì tiền chẳng phải yêu
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment