Monday, August 13, 2012
Vùng ký ức
Vùng ký ức
Ta gối đầu lên một nỗi sầu
Hỏi rằng ngày tháng đã đi đâu…?
Tâm hồn cạn kiệt bao mơ ước
Vầng trán sâu hằn những bể dâu
Vứt bỏ ân tình vùi ký ức
Đem theo tiếc nuối lấp đêm thâu
Bước chân lạc lõng vòng tay mỏi
Mà bóng thời gian tựa vó câu.
dp
NGỔN NGANG ...
Đêm nay trăng bỗng trở ưu sầu
Tiếng vọng canh trường đã biệt đâu?
Cho ánh sao còn hờn nhánh liễu
Để làn gió mãi giận hoa dâu
Hay là khuya muốn vào gom góp?
Có phải tối tìm đến tóm thâu?
Gợi những quạnh hiu càng bổi hổi
Và từng tiếc nhớ lại về câu
tonnuthihanh
KHI EM PHẢN BỘI
Đành thôi ôm mãi khối tình sầu
Không biết bây giờ em ở đâu ?
Bở ngỡ đồng khô thành biển muối
Bất ngờ bể thẳm hóa nương dâu
Tưởng là duyên phận tay cầm chắc
Đâu rõ ân tình bị tóm thâu
Người đã vì tiền nên phản bội
Nhử mồi được cá vội buông câu
.....LEHONG.....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment