Mảnh Hồn Hoang
Đêm buồn chớm lạnh mảnh hồn hoang
Dạ ngất ngây say kiếp bẽ bàng
Rượu cạn men cay môi vẫn đọng
Duyên tà giọt đắng mắt còn mang
Ngàn năm dẫu biết tình ngang trái
Vạn thuở dù hay mộng lỡ làng
Đã trót nên đành thôi phải chịu
Từng canh thổn thức vết sầu loang.
LPT
KHI TÀN CHINH CHIẾN
Giấc mộng quay về chốn bỏ hoang
Bên nhau ngồi dựa gốc cây bàng
Thì thầm em nói lời êm nhẹ
Thủ thỉ anh nghe gánh nặng mang
Nghèo khổ nàng ra thành thị sống
Bao năm phải cách biệt quê làng
Ruộng đồng cây cối tan hoang hết
Nhà cửa điêu tàn vết đạn loang
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment