--------------------------------------------------------------------------------
TRỞ MÀU ...
Chiều về Mây Tím cũng vừa tan
Nỗi nhớ người xưa động núi ngàn
Giọt lệ buồn rơi khi gẩy nhạc
Dòng châu tủi chảy lúc nghe đàn
Đêm tàn quạnh quẽ thương cành cúc
Tối muộn lạnh lùng tội nhánh lan
Vì trót vấn vương trong đáy dạ
Nên từng thanh thản trở màu gian
tonnuthihanh
DỐI GIAN
Đã biết tình mình sớm vỡ tan
Khi em ham thích bạc muôn ngàn
Còn tôi nhạc sĩ nghèo xơ xác
Chỉ sống an vui với tiếng đàn
Vẫn biết thân nầy như củi mục
Và nàng xinh đẹp tựa cành Lan
Thì đâu dám trách người vong phụ
Tội nghiệp yêu rồi bị dối gian
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment