MỘNG MƠ
Cảm tạ Lê Hồng, thật khó ngơ
Làm quen kết bạn nhé đây chờ
Đằng kia lối rộng ta cùng bước
Phía trước trời cao ấy cứ mơ
Nghĩa cũ vì đâu chưa cập bến
Thuyền xưa có lẽ chẳng mong bờ
Cho nên trời đất lao xao thế
Để cõi lòng thành đã hóa thơ
.....HG.....
TRÒN MỘNG MƠ
Lê Hồng bản chất vốn ngu ngơ
Hân hạnh Hoàng Giao chẳng ngại chờ
Một kẻ hằng đêm ôm gối mộng
Còn người suốt tối lại nằm mơ
Nợ duyên nay đã tròn điều ước
Tàu biển hôm qua đã cặp bờ
Mong muốn giờ thành ra hiện thực
Nhìn đời mới thấy cảnh nên thơ
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment