Mộng Phai Phôi
Lòng thầm tự nhủ đã quên rồi
Mà giọt đắng nào cứ mãi trôi
Có phải vì đau sầu đẫm mắt
Hay là bởi nhớ lệ tràn môi
Tình kia cứ ngỡ sâu như biển
Nghĩa ấy nào ngờ bạc tựa vôi
Để mối duyên đầu tan bọt nước
Cho đời lỡ vỡ mộng phai phôi.
LPT
TA ĐÃ XA NHAU
Duyên của đôi mình chẳng họp phôi
Tình đời vốn bạc trắng như vôi
Khi yêu biểu lộ qua làn mắt
Lúc ghét tuôn ra cái nhếch môi
Bởi vậy ngày vui cam hoãn lại
Thế rồi lễ cưới vật vờ trôi
Nay thì mộng ước đành tan vỡ
Ta đã xa nhau thật sự rồi
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment