TRỐNG VẮNG
Nghe lòng vắng lặng giọt sầu vương
Cảm xúc chơi vơi đến lạ thường
Cảnh vật bàng hoàng vây nỗi nhớ
Tâm hồn khắc khoải động nguồn thương
Cho màu biển lạnh âm thầm sóng
Để sắc mây buồn quạnh quẽ sương
Mẫu tử từ đây đành cách biệt
Khung trời thiếu hẳn một vầng dương.
....Bảo Minh Trang....
EM ĐÃ ĐI RỒI
Đau xót vì lòng mãi vấn vương
Không còn nghe được khúc nghê thường
Xa nhau để suốt đời ân hận
Ly biệt làm muôn kiếp nhớ thương
Nàng hẳn đi rồi vào buổi sáng
Tôi chờ đợi gặp lúc mờ sương
Cùng em tâm sự trong giây phút
Trở lại bóng chiều đã tịch dương
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment