NỖI ĐAU NGÀY THÁNG
Chỉ ước làm sao được một mình
Sống ngây ngô giữa chốn vô minh
Tâm hồn đơn độc như ghềnh đá
Trí óc lạnh tanh tựa vũng sình
Mặc kệ đất trời mưa với nắng
Tha hồ thiên hạ trọng hay khinh
Cứ chìm trong nỗi đau ngày tháng
Vì vẫn còn đây nửa bóng hình…!
....dp....
CHUYỆN CHÚNG MÌNH
Sao vội trách anh chuyện chúng mình
Dối gian thành thật chửa phân minh
Sẵn sàng đẩy tớ rơi vào hố
Nhanh chóng đạp tôi lọt xuống sình
Thuở trước luôn nể nang kính trọng
Bây giờ lại rẻ rúng nhờn khinh
Vì em đã có tình nhân mới
Xé vội hủy mau những bức hình
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment