VÔ THƯỜNG
Chẳng có chi mà phải muộn phiền
Khi đời vẫn biến đổi triền miên
Nắng chiều bàng bạc rơi trên lá
Sương sớm khẽ khàng đọng dưới hiên
Những khoảnh khắc mơ hồ lặng lẽ
Bao phù du mộng mị hồn nhiên
Cứ xuôi theo lẽ vô thường đó
Hà cớ gì lòng lại đảo điên…?
....dp....
GIẢ ĐIÊN
Đời đã cho ta lắm luỵ phiền
Bệnh đau ngày tháng cứ liên miên
Còn tiền có kẻ ăn người ở
Hết bạc không nhà trú mái hiên
Thân thích rời xa là sự thật
Bạn bè chẳng tới lẽ đương nhiên
Bần cùng quẫn trí thành ngơ ngáo
Thiên hạ bảo rằng tớ giả điên
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment