ĐỢI
Ước nguyện còn đâu gọi đá vàng
Em về rạo rực nhớ mùa sang
Thuyền xuôi náo nức người không đặng
Lá đổ xôn xao kẻ chẳng màng
Để nỗi suy tư buồn giận lắng
Chờ dòng cảm nghĩ xót thương mang
Nghìn năm trái đất nàng mong mỏi
Nhức nhối con tim đợi mãi chàng
HOÀNG GIAO
THIẾP CƯỚI CHÀNG
Có nghĩa chi đâu bạc với vàng
Bởi em đang sống cảnh cao sang
Đến ba mươi tuổi coi như ế
Nay bốn chục xuân thấy muộn màng
Thuở đó thanh xuân nhiều kẻ bám
Bây giờ già háp chẳng ai mang
Cô nên ở đó mà chờ đợi
Hay phải cầu thân thiếp cưới chàng
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment