Monday, March 17, 2014
DÚT TÌNH
DÚT TÌNH
Vợ chồng ly biệt thế là thôi
Tay vẫy chân bươn mộng héo rồi
Kẻ đến phương xa đường rẽ lối
Người về xứ lạ lệ vương đời
Ngày đi thờ thẫn thương thân rối
Đêm thức bâng khuâng nhớ dáng ngồi
Tình chỉ bài thơ không đoạn cuối
Số phần bạc bẽo trắng như vôi .
....Thanh Huy....
LÒNG BẠC TỰA VÔI
Chồng vợ chia lìa cũng phải thôi
Thương yêu ngày ấy đã phai rồi
Duyên xưa nối lại em từ chối
Khiến kẻ trắng tay phải hận đời
Nàng bắt bí tôi từng tiếng nói
Ả chê trách tớ cả khi ngồi
Mười năm chung sống chưa lầm lỗi
Chỉ tại lòng người bạc tựa vôi
.....LEHONG.....
SỐ PHẦN BẠC BẼO
Số phần bạc bẽo trắng như vôi
Nghĩa nát tình chia khó đứng ngồi
Lòng rũ đớn đau xa cách cội
Mộng ôm quạnh quẽ trái ngang đời
Tương lai khô héo còn đâu hỡi
Kỷ niệm ấm êm đã khuất rồi
Lạnh lẽo đêm trường sầu chiếc gối
Vợ chồng ly biệt thế là thôi
Thanh Huy
SẼ GẢ THÔI !
Mẹ đã nhai trầu nếm thử vôi
Anh đây khó đứng chẳng yên ngồi
Vì e ngại má chia ngăn lối
Chắc chắn đôi ta lỡ mộng đời
Bác hãy thương tình đừng bắt lỗi
Chúng con hai đứa trót yêu rồi
Mai về cháu cậy nhờ mai mối
Phụ mẫu qua nhà sẽ gả thôi !
.....LEHONG.....
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment