CHÁN
Càng lúc lại càng chán mớ đời
Còn đâu ngày tháng bước rong chơi
Câu ca thấy đượm vườn hoa mộng
Tiếng gió nghe thèm sóng biển khơi
Ngơ ngác cành cây đôi cánh bướm
Thẩn thờ góc phố mấy khung trời…?
Sao đem thơ trải trên trang giấy
Để giấc mơ xưa cũng rã rời…!
....dp....
CÒN TIỀN CÒN BẠC CÒN......
Bạn bè ai cũng quá yêu đời
Còn tớ đêm ngày lêu lỏng chơi
Bọn họ bù đầu lo sự nghiệp
Còn mình rảnh rỗi thả ra khơi
Nên nay nghèo khổ không than đất
Dù hiện khó khăn chẳng oán trời
Tiền bạc túi đầy nhiều kẻ thích
Trắng tay thân tộc cũng xa rời
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment