NHỚ QUÊ HƯƠNG
Rừng dừa khuất dạng giữa trời sương
Cảnh vật nên thơ đẹp lạ thường
Lá biếc rung rinh làn gió thổi
Hoa vàng thấp thoáng dải mây vương
Bao đêm ruột thắt lòng buồn thảm
Mấy tháng tim se nỗi đoạn trường
Lập nghiệp phiêu bồng nơi đất khách
Nghe bài vọng cổ nhớ quê hương..
.....MINH THUẬN.....
BỖNG MUỐN QUAY VỀ
Năm tháng phơi mình với gió sương
Hàng dừa uyển chuyển khúc nghê thường
Ba tri Đổ Chiểu lòng luôn nhớ
"Dáng đứng bến tre" dạ vấn vương
Chống giặc ngoại xăm ngày chẳng nghỉ
Dựng xây đất nước thức đêm trường
Quê người nghe lại bài Vọng cổ
Bỗng muốn quay về với cố hương
.....LEHONG.....
No comments:
Post a Comment